KỂ CHUYỆN VỀ BÁC HỒ - “BÀI HỌC LỚN TỪ NHỮNG LỜI XIN LỖI CỦA BÁC”

Thứ ba, 12/3/2024, 7:40
Lượt đọc: 967

Cùng với định hướng xây dựng không gian văn hoá Hồ Chí Minh trong học đường và phát huy tinh thần tháng thanh niên, trường THPT Trần Khai Nguyên đã tổ chức hoạt động kể chuyện Bác Hồ với chủ đề: “Lời Người mãi khắc ghi” vào buổi sinh hoạt dưới cờ sáng và chiều ngày 11/03/2024. Cô Đặng Kim Yến (tổ Ngữ văn) đã mang đến cho các bạn học sinh Trần Khai Nguyên một câu chuyện nhẹ nhàng và giàu sức gợi với tựa đề “Bài học lớn từ những lời xin lỗi” cũng những bài học đạo đức về tinh thần trách nhiệm, dũng cảm nhận lỗi và sửa lỗi.

Mở đầu buổi “Kể chuyện về Bác Hồ” là tiết mục hát “Bác Hồ một tình yêu bao la” do bạn Trần Bảo Anh lớp 12A3 trình diễn đầy xúc động.

Với phần kể chuyện của cô Đặng Kim Yến, cô đã mang đến câu chuyện về Bác với tựa đề “BÀI HỌC LỚN TỪ NHỮNG LỜI XIN LỖI CỦA BÁC" - câu chuyện được kể lại từ lời PGS.TS Nguyễn Trọng Phúc - nguyên Viện trưởng Viện Lịch sử Đảng (Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh).

Nội dung gồm 2 câu chuyện giản dị: “Lời xin lỗi từ một dấu phẩy”“Bộ đội có lỗi, Đảng cũng có lỗi, tôi cũng có lỗi.” Câu chuyện đầu tiên kể về sai sót của Bác trong viết báo và Bác đã rất nghiêm túc nhận lỗi để sửa. Ngày 14/3/1962, Bác viết bài đăng trên báo Nhân Dân "Làm thế nào cho lạc thêm vui", ký tên T.L. Trong bài có chi tiết "mỗi tấn lạc bán ra nước ngoài thì được 1,5 tấn gang", nhưng Bác viết nhầm là 15 tấn gang.

Ba ngày sau đó Bác viết một bài, cũng ký tên là T.L "Cần phải ra sức trồng nhiều hoa màu", kêu gọi mọi đơn vị, địa phương, mọi ngành cần phải ra sức trồng người cho hoa nở đẹp. Phía dưới bài này, Bác đề chữ "xin lỗi" (mà thông thường trong các tờ báo ta thường thấy viết là "sửa lại" hoặc "đính chính").

Nội dung Bác viết: "Trong báo Nhân Dân 14/3/1962, dưới đầu đề: "Làm thế nào cho lạc thêm vui" đúng là một tấn lạc đổi được 1,5 tấn gang, nhưng vì sai sót một dấu phẩy mà viết sai, thành 15 tấn. Đó là một thái độ không nghiêm túc, không cẩn thận. T.L xin thật thà tự phê bình và xin lỗi bạn đọc".

Qua đó ta thấy cái mẫu mực, thái độ, trách nhiệm rất cao của Bác với bạn đọc. Bác là lãnh tụ của Đảng, dân tộc, một ngày giải quyết hàng trăm nghìn việc, dẫu không phải làm báo chuyên nghiệp. Thế nhưng chỉ một dấu phẩy như vậy, Bác tự phê bình và xin lỗi thật nghiêm túc.

Câu chuyện thứ hai kể về tư tưởng thẳng thắn nhận lỗi của Bác với những chuyện lớn hơn như trong cải cách ruộng đất và chỉnh đốn tổ chức. Chủ tịch Hồ Chí Minh đã thẳng thắn nhận khuyết điểm, chịu trách nhiệm trước Đảng, trước dân. Bác luôn tâm niệm “Cán bộ có lỗi thì Đảng cũng có lỗi, tôi cũng có lỗi”

Chuyện kể khi Chính quyền ta mới thành lập, gặp phải muôn vàn khó khăn và phải nương nhờ vòng tay của bà con đồng bào các dân tộc khu vực Tây Bắc. Mùa luyện quân năm 1949 ở chân đèo Khế (huyện Đại Từ, Thái Nguyên), có lần một bà mế người Cao Lan bắt gặp một anh bộ đội vô ý để tuột nửa bao gạo xuống đường. Anh bộ đội không bốc lên mà cứ thế bỏ đi.

Mế liền hốt hết số gạo lẫn đất sỏi vào chiếc khăn đội đầu và mang đến nhà Chủ tịch xã. Mế yêu cầu phải mang bọc gạo ấy đến tay Cụ Hồ. Mế nói: "Bộ đội mà không biết quý hạt gạo thì còn đói. Mình nói sao xuể. Ông Chủ tịch hãy mang bọc gạo đến tận nơi thưa với cụ Hồ, Cụ là chỉ huy, cụ nói nhất định bộ đội, cán bộ, phải nghe, nói được cho nhiều người nghe".

Chủ tịch xã đành vào khu Chính phủ, nhờ cảnh vệ chuyển đến tay Bác. Ít lâu sau, Bác tìm người dẫn mình đến nhà Chủ tịch xã. Khi tìm hiểu cặn kẽ, Bác cùng Chủ tịch xã tới thăm nhà bà mế. Sau khi hỏi chuyện sức khỏe, chuyện làm ăn, Bác trân trọng trả lại chiếc khăn và nói: "Cảm ơn mế đã cho tôi biết việc làm sai của bộ đội. Bộ đội, cán bộ có lỗi thì Đảng cũng có lỗi, tôi cũng có lỗi. Tôi đến đây là để xin lỗi và cảm ơn mế". Lời xin lỗi chân thành, được thốt lên từ trái tim của một người suốt cả cuộc đời chỉ biết hy sinh, một lòng vì dân, vì nước làm bà mế hết sức cảm động, mân mê mãi chiếc khăn còn ấm tay Bác Hồ.

Câu chuyện tuy nhỏ nhưng mang ý nghĩa lớn, ta thấy được sự trân trọng của Bác Hồ với từng người dân. Là một vị lãnh đạo cao nhất, Bác vẫn chân thành cám ơn và nói lời xin lỗi đến người dân vì bộ đội không quý trọng hạt gạo của nhân dân đóng góp trong kháng chiến.

Việc công khai xin lỗi trước toàn dân thể hiện sự gương mẫu, thực hiện đúng tư tưởng lớn do chính Người đặt ra: sự nghiệp cách mạng là của quần chúng Nhân dân, Nhân dân là chủ, chính quyền có sai với dân thì phải xin lỗi, xin lỗi để sửa lỗi. Việc đó không có gì xấu hổ mà chính là một cử chỉ rất văn hóa, đó là văn hóa xin lỗi, sửa lỗi của cán bộ, đảng viên. Đó mới đúng là công bộc của Nhân dân. Bác Hồ cho rằng: "Người đời ai cũng có khuyết điểm. Có làm việc thì có sai lầm"; "có hoạt động thì khó mà hoàn toàn tránh khỏi sai lầm. Chúng ta không sợ sai lầm, chỉ sợ phạm sai lầm mà không quyết tâm sửa chữa”.

Đó cũng chính là bài học quý giá mà nhà trường muốn giáo dục và định hướng học sinh học tập, làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh. Là thế hệ trẻ, học sinh Trần Khai Nguyên cần nâng cao tinh thần trách nhiệm, nhận lỗi và sửa lỗi, ra sức rèn đức luyện tài để làm việc có ích bản thân và cống hiến cho gia đình, xã hội.

Tác giả: Đặng Kim Yến

Tin cùng chuyên mục

Trường THPT Trần Khai Nguyên

Địa chỉ: 225 Nguyễn Tri Phương - Phường 9 - Quận 5. Tp Hồ Chí Minh

Điện thoại: (028) 3855 7866

Website: 

http://thpttrankhainguyen.hcm.edu.vn

http://thpttrankhainguyen.edu.vn

 

You'll need Skype CreditFree via Skype

Tập đoàn công nghệ Quảng Ích